Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2011

HOA BÈO

Hoàng hôn chiều rảo bước khắp con đê
như chạy trốn những lời thề kí ức
cỏ miên man bởi những điều hư,thực
lắc lắc thân mềm như ngờ vực xa xưa

Ở nơi này có những buổi sớm trưa
sông lặng lẽ nghe mưa về ca hát
dang đôi tay đón cánh bèo phiêu bạt
hương hoa mềm ngan ngát đong đưa

Tưởng chung tình sông nới rộng rào thưa
bởi bèo xanh tâm dư thừa sắc tím
nhưng đâu biết khi hoàng hôn tắt lịm
gió ùa về tim bèo bỗng đong đưa.......

Chiều nay sông ngập kín cánh bèo thừa
như khỏa lấp chẳng để chừa khoảng trống
đôi cánh bèo dập giờn trong gió lộng
như chim chiều :"đớp mộng hoàng hôn".

....HÓA LÁ

Ngày tháng trôi qua
bản tình ca nhạt nhòa trong sương gió
trái tim em như những chiếc lá bàng mọng đỏ
trước hiên nhà khe khẽ rụng rơi

Em đứng lại bên đời
lặng lẽ nhìn anh qua đôi dòng băng giá
tâm hồn em gục ngã
trước hiên nhà mỗi buổi chiều đông.

Anh biết không?
có người chỉ vì ngóng trông...mà thân hình hóa đá
em chẳng tin vào những điều...chuyện lạ
cứ đợi chờ nên... hóa lá ...chiều nay

Gió cuốn em bay
đến bên anh để xóa tháng ngày mong nhớ
anh vô tâm hay sợ mình mang nợ?
xác lá hao gầy sao anh lỡ...lót chân

Rồi một mai nếu anh có "định thần"
nghe xác lá rớt bên thềm tê tái
một lần thôi! em xin anh gần lại
dẫu úa tàn nhưng... mãi mãi... là em.

CHỈ CÒN......._AWA

Chỉ còn....tiếng gió đêm
rít bên thềm từng cơn hiu quạnh
chỉ còn....ly cà phê đặc quánh
bên ta

Chỉ còn....nỗi xót xa
đậu tràn ly mặn chát
chỉ còn....hồn phiêu bạt
nơi nơi.

Em ơi!
em ơi!
ta đã say trong muôn lời đường mật
đắm chìm trong phút giây ngây ngất
những cặp môi hôn.

Đêm nay ta như kẻ vô hồn
ta ngắm ta qua ly cà phê chát đắng
ta ngắm nhìn hình bóng em lẳng lặng
ra đi.

Bây giờ đây ta còn lại được gì?
giây phút chia ly hay những lời gian dối?
nồng nàn đắm say hay giọt đời nóng hổi?
rơi rơi

Ta buông lơi
mặc sức đời chôn vùi trong chén đắng
em ra đi chỉ còn buồn.... chết lặng
trong ta.