Ngày tháng trôi qua
bản tình ca nhạt nhòa trong sương gió
trái tim em như những chiếc lá bàng mọng đỏ
trước hiên nhà khe khẽ rụng rơi
Em đứng lại bên đời
lặng lẽ nhìn anh qua đôi dòng băng giá
tâm hồn em gục ngã
trước hiên nhà mỗi buổi chiều đông.
Anh biết không?
có người chỉ vì ngóng trông...mà thân hình hóa đá
em chẳng tin vào những điều...chuyện lạ
cứ đợi chờ nên... hóa lá ...chiều nay
Gió cuốn em bay
đến bên anh để xóa tháng ngày mong nhớ
anh vô tâm hay sợ mình mang nợ?
xác lá hao gầy sao anh lỡ...lót chân
Rồi một mai nếu anh có "định thần"
nghe xác lá rớt bên thềm tê tái
một lần thôi! em xin anh gần lại
dẫu úa tàn nhưng... mãi mãi... là em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét