Hoàng hôn chiều rảo bước khắp con đê
như chạy trốn những lời thề kí ức
cỏ miên man bởi những điều hư,thực
lắc lắc thân mềm như ngờ vực xa xưa
Ở nơi này có những buổi sớm trưa
sông lặng lẽ nghe mưa về ca hát
dang đôi tay đón cánh bèo phiêu bạt
hương hoa mềm ngan ngát đong đưa
Tưởng chung tình sông nới rộng rào thưa
bởi bèo xanh tâm dư thừa sắc tím
nhưng đâu biết khi hoàng hôn tắt lịm
gió ùa về tim bèo bỗng đong đưa.......
Chiều nay sông ngập kín cánh bèo thừa
như khỏa lấp chẳng để chừa khoảng trống
đôi cánh bèo dập giờn trong gió lộng
như chim chiều :"đớp mộng hoàng hôn".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét