Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011

NGÀY MAI EM ĐI

Ngày mai em đi..............

Mưa vẫn rì rào trên lối nhỏ

Nắng vẫn trải dài trên những cánh đồng xa

Gió vẫn vô tình khe khẽ lướt qua

Mang hơi ấm đi về nơi xa vắng



Ngày mai em đi.....................

Dường như anh ko có gì nuối tiếc

Dường như anh ko 1 lời tiễn biệt

Dường như anh ko níu giữ bước chân em



Ngày mai em đi...........................

Con đường cũ chỉ mình anh đứng lại

Và anh sẽ ko nhớ nhung khắc khoải

Bởi biết mình sẽ chẳng thể bên nhau



Em đến bên anh như 1 khúc dạo đàu

Của bản nhạc vẫn còn đang dang dở

Một cuộc tình chất chứa nhiều nỗi nhớ

Trong từng bước đi,từng hơi thở của anh



Anh ước chi em la gió mong manh

Nhẹ nhàng đến rồi đi không trở lại

Ko ngủ quên trong trái tim anh mãi

Để tâm hồn ko.....tê dại....vì....em



Ngày mai em đi.......

Ngày mai em đi..................

Ngày mai em đi...................................

QUÁ KHỨ BUỒN

Mới đây thôi nhưng đã là quá khứ

Quá khứ buồn nhưng ở mãi trong tôi

Cám ơn ai đã có một thời

Cùng tôi chung bước giờ tôi một mình

MÀU HOA TÍM

Chẳng hiểu sao tôi yêu màu hoa tím

Có phải vì màu tím thủy chung

Thế nhưng ai sao vẫn cứ lạnh lùng

Khi đã biết tôi yêu màu hoa tím

ĐÊM CÔ ĐƠN




Khói thuốc tàn trong màn đêm hư ảo

Đêm yên bình sao sầu não âm u

Hồn phiêu lãng nhưng tim bị cầm tù

Trong ngục tối không tìm ra lối thoát



Nhấp chén đắng tiễn hồn nơi phiêu bạt

Hồn đi rồi hồn có nhớ xác không?

Xác khô đang ngắm nụ hồng

lung linh trong chén rượu nồng uống trăng



Ở nơi ấy chắc rằng hồn đang nhớ

Một bóng hình nhưng ko phải là anh

Cuộc tình ta sẽ chẳng thể nào thành

Khi ở giữa 2 tim là khoảng cách



Biết làm sao khi tráitim không liền mạch

Không hòa vào cùng nhịp đập của nhau

Không giận hờn không cảm thấy nhói đau

không nhớ nhung,không cho nhau hanh phúc



Ở nơi đây xác luôn luôn cầu chúc

Đến nơi nào hồn cũng được vui tươi

Trên môi luôn nở nụ cười

Đừng bao giờ nghĩ đến người cô đơn.

NGƯỜI TA BẢO

"Chỉ mình tôi đang bước đi vội vã

Đang đi tìm kỉ niệm tháng ngày qua

Tìm trong kí ức nhạt nhòa

Về người con gái thoáng qua bên đời"



NGƯỜI TA BẢO



Người ta bảo khi yêu là nhung nhớ

Là đợi chờ,là hạnh phúc mộng mơ

Khi hẹn nhau mong từng phút,từng giờ

Khi gặp mặt lại giận hờn vô cớ



Người ta bảo khi yêu là nhung nhớ

Gặp nhau rổi lại giả bộ làm ngơ

Để cho ai đó hững hờ

Bước trên lối vắng bơ vơ một mình



Người ta bảo khi yêu là nhung nhớ

Là thẫn thờ khi mỗi buổi chiều buông

Là ngóng trông khi mỗi buổi tan trường

Có người sanh bước trên đường tình yêu



Người ta bảo khi yêu là nhung nhớ

là giận hờn pha lẫn chút ghen tuông

ngay cả khi những việc quá bình thường

nhưng vẫn muốn...và ai ai cũng muốn....

Người ta bảo khi yêu thường ích kỉ

Chỉ nhận về mà chẳng muốn cho đi

Nhận bao tiếng nói thầm thì

Nhận bao nước mắt cho đi..........cuôc đời.

GỬI TÌNH YÊU VÀO GIÓ



Thành phố nào đang lặng lẽ trong đêm

Mấy chiếc lá bên thềm rơi xào xạc

Và cơn gió thoảng qua như khúc nhạc

Đưa chân người nghệ sĩ bước êm êm



Hồn phiêu lãng thả bay theo lan gió

Đến nơi nào? ở đó có em

Gío sẽ vào hôn khẽ tóc em

Đừng giận nhé! bởi có anh trong gió



Gío thì thào bên tai em hỏi nhỏ

Liệu giờ này cô bé có nhớ anh?

Hay chỉ là cảm xúc mong manh

khi xa cách sẽ tan thành mây khói



Nhưng chẳng để cho em tôi kịp nói

Bởi sợ rằng cô bé sẽ "dạ........vâng"

Gío vô tình pha lẫn chút bâng khuâng

khẽ nhẹ lướt lên môi em chặn lại



Gío muốn ở trên môi em mãi mãi

Nhưng thẹn thùng nên chẳng dám ở lâu

Em hãy coi như một nụ hôn đầu

Anh dành tặng từ lâu em không biết



Gío nhớ em đến cồn cào da diết

Giận lòng mình rên xiết suốt mùa đông

Ôm trong tim hàng vạn nụ hoa hồng

Dành tặng em thay một lời ân ái.

BIẾT TÌM ĐÂU

Từng giọt buồn rơi rớt xuống trang thơ

Đên thanh vắng gợi thêm niềm nhung nhớ

Nỗi nhớ nhung hòa quyện trong hơi thở

Xoáy theo dòng cảm xúc viết lên thơ



Biết tìm đâu những giây phút đợi chờ

Của 2 đứa những ngày về chung lối?

Biết tìm đâu những phút giây bối rối?

Khi vô tình bốn mắt chạm nhau



Từ bây giờ và những tháng ngay sau

Biết tìm đâu những phút giây hạnh phúc?

Biết tìm đâu một trái tim chân thực?

Biết tìm đâu?và biết sẽ tìm đâu?

TẠM BIỆT TUỔI HỌC TRÒ

Con đường dài trải nắng vàng hoe

Những tiếng ve rộn ràng trên lối nhỏ

Chùm phượng vĩ lung linh cười trong gió

Đỏ rực trời như thiêu đốt tim ai



Làm sao đây khi đến ngày mai

Xa thầy cô,xa trường,xa lớp

xa bục giảng,xa bạn bè thân thuộc

Con đường về bỗng thiếu vắng bóng ai



Làm sao đây khi đến ngày mai?

Lán để xe bỗng trở nên trống trải

Và riêng tôi phải xa trường mãi mãi

Sân trường buồn bởi thiếu vắng bóng ai.................



Giá ngày mai nó đến thật dài

Để níu kéo những con người ở lại

Để hàn huyên khi sắp xa nhau mãi

Bằng lăng buồn trao vội cho ai????



Mai xa rồi ai đó có hay

Có còn nhớ những lần về chung bước

Có còn nhớ những lần vui cá cược

Có nhớ ko?ánh mắt thưở ban đầu



Những cái nhìn âu yếm thật lâu

Những dòng chữ trao nhau viết vội

Những lần "ai" vô tình giận dỗi

Để suốt giờ "xin lỗi" mãi ko thôi



Ôi!ngày mai nó dã sắp đến rồi

Sao sớm thế?thời gian ơi!sớm thế?

Xin dừng lại!thời gian ơi dừng lại!

Để cho tôi bày tỏ mối tình đầu



Một mối tình đã ấp ủ từ lâu

Tôi không dám.........bởi vì.........tôi không dám

Tôi rất sợ khi 2 đôi mắt chạm

Lòng bồi hồi và nỗi nhớ chơi vơi



Rồi mai đây mỗi đứa 1 nơi

Chúng ta đi khắp bốn phương trời

Bạn ơi!mang xuốt cuộc đời

Ngọt ngào kỉ niệm một thời học sinh

NHỚ TRƯỜNG

Thoáng lặng buồn khi ngồi đếm thời gian

Mình xa trường đã bao lâu rồi nhỉ?

Môt,..hai...,ba... hay bốn mùa phượng vĩ

Màu phượng buồn như 2 tiếng "chia ly"



Bạn bè ơi!từ ngày chúng ta đi

xa trường lớp,xa thầy cô,bàn ghế

hòa mình vào trong dòng đời"dâu bể"

có ai về để thăm lại trường xưa??????



Những tháng ngày dù là nắng hay mưa

ta vẫn đến cùng say xưa nghe giảng

nhưng đâu đây tôi vẫn nghe láng máng

"chép bài đi ! tí cho khói điện biên"


Giờ ra chơi tụ tập dưới mái hiên

đám con trai chia nhau từng hơi thuốc

đám con gái thì vô tư cá cược

"chàng trai nào rồi sẽ được leo cây"


Tuổi 15,16 tóc mây

nhưng kũng đã biết rụt rè,e thẹn

khi cơn gió chạm môi em bẽn lẽn

má ửng hồng như những trái "dâu tây"



Nụ cười nào khiến bao kẻ ngất ngây

hàm răng ngọc khiến bao người điên dại

đôi mắt huyền nhung trong nắng chiều vương vãi

hớp mất hồn kủa bao kẻ con trai



Tình yêu đầu như những giọt sương mai

óng ánh,lung linh khi bình minh buổi sớm

tinh khiết,thơm tho như chồi non mơn mởn

nhưng chợt vỡ òa khi cơn gió thoảng qua



Có thể nào khi lạc giữa rừng hoa

tôi chợt thấy......một mùi hương quen thuộc

một mùi hương mà biết bao năm trước

đã vô tình phảng phất qua tôi



Mùi hương nào của vị ngọt đôi môi

của đôi mắt huyền nhung,của hàm răng trắng ngọc

của hương bưởi toát ra từ mái tóc

của HƯƠNG THẦM khi đang thưở học sinh

BÀI THƠ TÌNH VIẾT GIỞ 3

EM THÂN YÊU!

Những thông điệp ta đã viết cho nhau

có được gọi là thư ko em nhỉ?

màu mực tím viết trong tờ bé tí

khi trong giờ 2 đứa cứ truyền tay

em biết ko?cho đến tận hôm nay

hộp thư ấy giờ đây anh vẫn giữ

nhưng chẳng dám...dù 1 lần đếm thử

547 ngày là bao lá thư tay

cuộc tình mình như cơn gió heo may

làm tê tái biết bao bông cỏ dại

chẳng 1 lần......để rồi là mãi mãi

nên bây giờ...cỏ dại chính là anh

em thân yêu! màu mục tím đã phai và hộp thư đã cũ

nên tình mình cũng phai như màu mực phải ko?

em đã đi để tìm mối tình hồng

và...lãng quên 1 mối tình màu tím

..............

..............

.......

em thân yêu! những con đường mà ta đã đi qua

cùng sánh bước suốt 3 mùa phượng nở

lần nào đó qua đây em hãy nhớ!

con đường này em đã....bước cùng anh

chỉ 1 lần dù là rất mong manh

anh vẫn muốn được cùng em chung bước

hết con đường mà ta chưa đi được

để ngắm bầu trời,màu hoa tím mộng mơ

HOA CỎ MAY

Một chiều đầu đông hoa trắng bay

gió đưa tà áo,lẫn.....thân gầy

thướt tha dạo bước trong chiều vắng

nắg chiều rơi nhẹ bỗng......đắm say



tà áo nào trong làn gió heo may?

phảng phất hương thơm như mùi hoa cỏ lạ

bước nhẹ,êm làm bóng chiều nghiêng nghả

mắt vô hồn lảng tránh....nắng đắm say



nắng dịu dàng khe khẽ đậu lên tay

trao cho em đoá cỏ may hoang dại

chiều buông lơi,gió ùa về dễ dãi

...chiều xa dần,nắng để lại...trong thơ

NẮNG HOÀNG HÔN

Nắng hoàng hôn đậu lên mắt,môi em
ngày sắp tắt,bóng chiều sao vội vã
nhìn cảnh vật nắng nhạt nhòa,nghiêng ngả
khẽ ngập ngừng...như chẳng muốn ...rời xa.

TÌNH CA MÙA ĐÔNG

Anh ước gì vào một tối mùa đông

Cùng em sánh bước dưới mưa hồng

Quàng tay sưởi ấm anh khẽ hỏi

"Đêm nay... cô bé... có lạnh không?"



Bé khẽ trả lời:"dạ...em không"

Em chẳng hiểu sao mùa đông không lạnh

Chắc bởi vì ...cơn gió qua chóng vánh

Hay bởi vì... em đã... có bóng anh



Anh vỡ òa trong hạnh phúc mong manh

Lời em nói xóa tan đi giá lạnh

Thắp sáng lên ngọn lửa tình lấp lánh

Cháy bập bùng trong ánh mắt em trao.



Xiết chặt tay vượt qua những niềm đau

Qua những tháng ngày của mùa đông giá lạnh

Qua những bão giông hay những lần thử thách

Bởi bên đời em mãi mãi có anh./

THU

Lá vàng rơi rớt xuống bên hiên
hạ qua đôi mắt bỗng......thu huyền
gió chiều lả lướt vờn lên tóc
chạm khẽ môi mềm vẫn .....trinh nguyên

MÙA THU VÀ "NỬA CÂY DÙ"




NỬA CÂY DÙ
tôi nhớ em tôi lúc buổi đầu
đắm mình trong những giọt mưa ngâu
tóc nâu ướt đẫm bờ vai rủ
gió chiều rơi nhẹ gọi mùa thu

tôi tặng em tôi "nửa cây dù"
và cùng dạo bước dưới mưa thu
tâm hồn cô độc như tự nhủ
có lẽ...bắt đầu...một mùa thu

cứ thế mỗi ngày thu lại thu
nhớ thương,thương nhớ "nửa cây dù"
nhớ nhung tóc xõa bờ vai rủ
nhớ một buổi chiều! nhớ mưa thu!

và cứ mỗi mùa thu lại thu
bên tôi còn lại "nửa cây dù"
nửa buồn nhung nhớ mùa thu cũ
nửa ngồi thơ thẩn đếm lá thu???

lặng buồn khi ngồi ngắm mưa thu
ai đó còn ko nửa cây dù???
ai đó nhớ ko ngày xa cũ???
đôi chân chầm lặng dưới mưa thu

GIÓ VÔ TÌNH

Đông!
đã về bên ô cửa
còn đâu mùi hoa sữa
thoảng bay???
em như gió heo may
cồn cào
da diết
vụt qua rồi biền biệt
se thắt trong lòng
luyến tiếc lắm thay!
để giờ đây tôi giang rộng cánh tay
đón cơn mưa đầu mùa se lạnh
gió vẫn vô tình xô vào tôi ko tránh
tan nát tim thành
trăm mảnh
đơn côi
gió vô tình hãy đến một lần thôi!
và ra đi...và ra đi luôn nhé
để trái tim dịu nhẹ
đi tìm một mùa xuân.

MẸ ƠI!

Mẹ ơi!

trời đã chuyển sang đông

liệu bếp hồng nhà ta có đỏ???

trời giận hờn rít lên từng cơn gió

quằn quại bên đời như se thắt tim con

MẸ ƠI!

chắc mắt mẹ đã đau đáu mỏi mòn

mong con yêu trưởng thành khôn lớn

thời gian trôi rồi một ngày bất chợt

con trở về và loan báo tin vui

chẳng lẽ.....

giấc mơ xưa đã bị ngủ vùi

và khao khát bao lần rồi vụt tắt

trường học ư???ngày ngày con vắng mặt

ra trường đời con tìm kiếm niềm vui



và giờ đây con đau đớn ngậm ngùi

khi dòng đời thật phũ phàng mẹ ạ

con trai mẹ trên đường dài gục ngã

muốn trở về tìm 2 chữ "yêu thương"



đôi vai mẹ đã dãi nắng dầm sương

đôi trân trần trên đường dài chai sạn

vẫn thầm lặng ko 1 lời cả thán

cả cuộc đời đã bán trọn cho con

MẸ ƠI!

nếu biết rằng con đã sống vàng son

một cuộc sống như là trong hoang tưởng

một cuộc sống mà người người mơ ước

liệu chắc rằng mẹ có được thảnh thơi????



con hòa mình vào thế giới dân chơi

và con đã thành tay chơi có tiếng

cả cuộc đời mẹ chắt chiu vốn liếng

bỗng một ngày tự mọc cánh bay đi

MẸ ƠI!

sau cuộc chơi con đã được những gì???

là bài học về trường đời mẹ ạ!

và lần sau nếu con còn gục ngã

xin mẹ đừng vội vã..... đỡ con lên



và bây giờ con đã được đỡ lên

hãy yêu con như ngày xưa mẹ nhé!

con ko để giọt nước kia nhỏ nhẹ

cứ lăn dài trên má mẹ vì con.

TẶNG NGƯỜI XA LẠ

TẶNG NGƯỜI XA LẠ



tôi muốn viết bài thơ tặng riêng em

người thân quen mà tưởng như xa lạ

chẳng một lời yêu thương,chẳng một lần vội vã..........

chẳng một lần....là tất cả của nhau



để đêm buồn tôi ôm trọn nỗi đau

gói yêu thương theo em vào dĩ vãng

đàn sai dây _vẫn ngân nga khúc nhạc

âm thanh buồn chạng vạng men say



nhấp chén đắng để tiễn nỗi đắng cay

tháng ngày qua hãy theo em đi mãi

bóng hình đi_nụ cười ơi ở lại!

để ru hồn_ khắc khoải nhớ nhung



tôi nhớ thương,thương nhớ vô cùng

ánh mắt ấy,và nụ cười của ấy

tim héo khô bỗng trở nên sống dậy

khi vô tình ai đó qua đây



tôi vẫn thường gọi cô bé tóc mây

chưa biết tên nên đành thành xa lạ

chỉ vô tình trên đường đời vội vã

gặp nụ cười nên tất cả đổi thay



dành tặng em_ tôi thức trọn đêm nay

xiết chặt tay nhớ về người xa lạ

và biết đâu trên đường đời vội vã

lại gặp người xa lạ trong thơ

CHUYẾN ĐÒ CHIỀU

Tôi trở về thăm lại bến đò xưa

bỗng cảm xúc như cơn mưa bất chợt.......

ào ạt, nhẹ rơi từng giọt buồn rơi rớt

như con sóng buồn từng đợt cuộn dâng



hôm nay lòng sao bỗng thấy bâng khuâng???

khi đặt chân lên bến đò_nơi ấy

chẳng mấy đổi thay,cảnh vật xưa vẫn vậy

chuyến đò chiều nay vắng khách qua sông



qua đây rồi ai đó nhớ không????

nhớ con đò xưa,nhớ dòng sông kí ức

nhớ những thứ đơn sơ mà chân thực

bình dị và......rất mực thân quen



khói bếp chiều làm khóe mắt....mi hoen

ánh hoàng hôn khiến mắt thêm sắc đỏ

con đò xưa đã dãi dầm mưa gió

khách qua đò ai đó nhớ không????



và hôm nay lại thêm 1 mùa đông

con đò xưa vẫn dòng sông_nơi ấy

người ta bảo:"nghề chèo đò là vậy!"

khách qua đò sẽ chẳng mấy nhớ đâu.



tôi nay về tắm mát dưới sông sâu

muốn mình là 1 con đò bé nhỏ

dãi nắng dầm sương phơi mình trong sương gió

để tìm lại mình trong những chuyến đò xưa.

BÀI THƠ TÌNH TRÊN CÁT

Anh muốn viết tặng em

bài thơ tình trên cát

để sóng chiều ồ ạt

cuốn trôi

bờ cát dài liệu có phải là tôi?????

từng hạt nhỏ đơn côi tích tụ

đợi thủy chiều lên và lòng như tự nhủ..........

có bạn rồi!cát sẽ bớt đơn côi!

ngọn sóng nào là sóng của riêng tôi????

lặng lẽ chảy trôi

hay cồn ào da diết???

tràn ngập bờ rồi...........

biền biệt.............

cách xa.........................................?????

cát nằm buồn nhấm mặn đắng ,xót xa

ngắm con sóng cùng người ta đắm đuối

ngọn sóng ơi!liệu có về xát muối

lên thơ tình.....

lần cuối nữa không??????

MẤT EM!

"TẠI SAO TÔI LẠI THẾ NÀY???

KHI SAY TÔI NHỚ NHỮNG NGÀY YÊU EM!"



Từ ngày em đi.......
anh buồn nhưng ko nói.........
bởi anh luôn thầm gọi.............
tên em.........
trong môĩ giấc mơ xa..........


từ ngày em đi.........
cảm xúc thơ đã tắt.......
hồn thơ luôn vắng mặt........
triền miên......
triền miên........


và hôm nay đang sống lại trong anh........
tình yêu chưa dám nói..........
chỉ đôi lần thầm gọi........
tên em......
trong mỗi giấc mơ..........


đêm nay.....
a thẫn thờ
rít từng hơi thuốc nhẹ......
lướt phím đàn khe khẽ........
trong đêm........


sao bây giờ nôĩ nhớ lại tăng thêm
cồn cào......,
da diết........
bởi tiếng đàn ly biệt........
hay bởi biết.......
mất em...????
và bây giờ a đang lục tìm xem....
hình ảnh em trong mơ... hay.. hiện tại???

một lần đầu hay đã là mãi mãi........
mất em.... !?????????

NHỮNG MẢNH VỠ TÌNH YÊU!

"Giọt sương nào đang đậu trên mí mắt

phải chăng là giọt ngọc của nhân gian?????

sương rơi khắp chốn đại ngàn

sao vô tình thế??? đậu tràn mi em????"

NHỮNG MẢNH VỠ TÌNH YÊU!



Anh không thể là gió

cuốn trôi giọt sương đêm

chỉ như lá bên thềm

xào xạc nghe tê tái.



chẳng thể nào níu lại

chiếc lá cuối mùa đông

nên hãy để mưa hồng

cuốn trôi đi em nhé!!!!!



từng giọt mưa nhỏ nhẹ

làm se thắt tim anh

tình yêu mới hợp thành

giờ tan ra trăm mảnh



một mảnh tình xa cách

một mảnh tình nhớ nhung

......cho đến mảnh cuối cùng

chắc hẳn là........nhung nhớ!!!!!



mảnh nào là cách trở?????

mảnh nào mãi lìa xa??????

mảnh nào của riêng ta?????

mảnh nào xa ta mãi??????



anh nhặt và gói lại

những mảnh vỡ tình yêu

để những giọt mưa chiều

cuốn trôi đi mãi mãi.

ĐẾM!

Có trở lại nữa không???

một mùa đông năm ấy

bước trong rừng lau,sậy

ta gọi mãi tên nhau



Đếm từng bông cỏ lau

đếm từng cây cỏ lạ

đếm cả....người nhẹ dạ

đếm từng khắc trôi qua



Đếm những lời điêu ngoa

ngọt ngào như chân thật

đếm nụ hôn ngây ngất

đếm những phút ngây thơ



Đếm giây phút mộng mơ

khi môi ai chạm nhẹ

đếm nhịp tim khe khẽ

dịu nhẹ bỗng......trào dâng



Đếm giây phút bâng khuâng

khi vòng tay siết chặt

đếm tình yêu trong mắt

đếm cả những....xa xôi



Đếm cả em,cả tôi

cả cỏ cây hoa lá

đếm cả người xa lạ

tất cả chỉ "một đôi"



Giờ tôi vẫn đếm tôi

đếm đơn côi tích tụ

đếm cả người xưa cũ

sao chỉ có "nửa đôi"??????

ĐÊM CUỐI

Yêu điên cuồng cho đến hết đêm nay

rồi sớm mai hãy buông tay em nhé!

quay bước đi em yêu ơi! nhỏ,nhẹ

cửa mở rồi ! bước khe khẽ nghe em!



Chút tình nồng còn in dấu con tem

sao giờ đây bỗng trở nên xa lạ

phút bâng khuâng hay bởi vì vội vã???

hay vô tình ta đã....trót....đánh rơi???



Chút tình nồng đã vụn vỡ em ơi!

chỉ "chút" thôi,hãy buông lơi em nhé!

tiếc nuối chi một mảnh tình nhỏ bé

chẳng thể nào sẽ tồn tại dài lâu.



Trằn trọc hoài gặm nhấm những canh thâu

lòng khép kín biết tìm đâu lối thoát???

hé cửa ra để gió kia khẽ toạt

phả vào đời những giây phút hư vô



Rồi sớm mai dòng đời sẽ đẩy xô

tôi và em vô tình xa cách

có phải chăng trái tim chưa liền mạch?????

hay bởi vì khoảng cách .........quá xa



Hết đêm này em là của người ta

rồi sớm mai em miệng cười,đầu ngả

mắt đắm say,...và em ơi tất cả.......

những nồng nàn anh đã mãi mãi xa



Đừng nhớ về những ngày tháng đã qua

hình bóng anh hãy chôn vùi em nhé!

tiễn đưa anh bằng nụ cười nhỏ nhẹ

lần cuối cùng thôi nhé em yêu!

HỢP_TAN

Tôi không buồn và chẳng trách đâu em

chuỗi ngày qua là những ngày tuyệt đẹp

sống vô tư và chẳng hề khép nép

chẳng cầu kì những gượng ép dối gian



Biết dòng đời có hợp sẽ có tan

là quy luật chưa muôn vàn bí ẩn

tôi và em đang nhìn vào sự thật

hết đêm này dường mật cũng đắng cay



Chẳng phải vì ai đó đa đổi thay

mà chỉ tại không may thôi em nhỉ????

chung nhịp tim mà chẳng chung ý nghĩ

chung con đường nhưng lại khác lối đi



Rồi sớm mai ta tấu khúc biệt ly

anh đàn nhé! em tập làm ca sĩ

một lần thôi! một lần thôi em nhỉ????

một lần thôi! rồi tiễn bước nhau đi



Quay lưng rồi đừng ngoảnh lại làm chi

đừng tìm lại nơi mình cùng xuất phát

bởi nơi ấy có một người luôn hát

khúc nhạc buồn,bát ngát nỗi nhớ nhung

MỘT NỬA !

Tình sau cuối liệu đã là kết thúc???

khi một người luôn tìm lục....ngày xưa

phút bên nhau anh như thể người thừa

bởi....khoảng cách vô hình đang ở giữa........



giữa trái tim nên chia thành hai nửa

nửa cho anh và....nửa của ngày xưa

nửa cho anh:_to??? nhỏ??? hay vừa???

nửa ngày xưa:_to??? vừa??? hay nhỏ???



thế nửa nào em dành riêng ở đó

là khoảng trời em đón gió,đón trăng???

hay để cho mọi thứ được công bằng

nên tất cả em bảo rằng : "một nửa"???



nửa của anh_cạnh bên hay ở giữa???

trong trăm nghìn một nửa của riêng em

chẳng thể nào em có thể lục xem

nửa của anh vẫn còn hay đã mất.



em bảo anh khi yêu nên chân thật

đừng mang lời đường mật dối gian

nhưng em ơi! anh ở giữa đại ngàn

trong trái tim vô vàn "một nửa"

NOEL buồn!...........!

Tiếng chuông giáo đường vang vọng mãi trong tôi

lời cầu kinh sao xa xôi đến thế???

em thân yêu!sao không về nghe lễ

như ngày đầu ta mới quen nhau???



Mùa noel ấy và cả những mùa sau

anh và em tay trong tay dạo bước

dưới thánh đường cả hai cùng nguyện ước

"bàn tay người sẽ giữ được dài lâu"



Chúa nhân lành soi sáng những canh thâu

lời yêu ấy lần đầu anh dám nói

đôi mắt đắm say và trái tim luôn gọi......

những cảm xúc vô hình sao chẳng nói lên câu???



và bây giờ em đang ở nơi đâu???

noel đến em nguyện cầu nữa chứ???

chúa nhân lành chúa sẽ không giận dữ

em cầu đi,và hãy....cứ cầu đi



Nguyện cầu cho hai đứa mãi biệt ly

nếu như đó là điều em mong muốn

đừng dối gian,đừng tỏ ra sầu muộn

đừng ngọt nào để gió cuốn....đi xa



có thể nào chúa lại muốn....tay ba???

lời yêu thương???_tất cả là giả dối

trước mặt chúa em sợ mình mang tội???

bỏ lời thề em bước vội ....ra đi???

CÔ BÁN RAU !!!

Cô bán rau ơi! cô bán rau!

đường xa tấp nập áo muôn màu

sao cô yêu mãi màu nâu ấy

chẳng quần không đáy áo hai dây???



Dường như cô đang trong tuổi tóc mây

chẳng phấn son nhưng môi cô thắm đỏ

chẳng nước hoa thả vào trong làn gió

chẳng gượng cười cố tỏ vẻ thơ ngây



Ánh mắt vô hồn_tôi đã ngất ngây

bồng bềnh tóc mây_khiến tôi nhung nhớ

ước một lần được lắng nghe hơi thở

dồn dập_nhịp nhàng_từ cô đã toát ra



Bây giờ đây cô còn mặc áo bà ba???

mặc quần lái đen,tóc ngọc ngà cháy nắng???

......nay trở về chợ quê sao trống vắng

bởi một người đã lẳng lặng đi xa



Bỏ chợ que cô ra chốn phồn hoa

hòa mình vào trong chợ đời tấp nập

chuyến hàng rong cô thay bằng dáng dấp

bằng nụ cười,.........vùi dập tuổi thanh xuân



Lướt qua nhau trăm bận đến nghìn lần

cô vẫn cô_sao tôi không thể nhận

bởi chiêc áo hai dây,hay chiếc quần cô vận???

bởi nụ cười đang đậm chất dối gian



Giá như mà tôi có thể khuyên can

tôi sẽ khuyên muôn vàn điều vớ vẩn

"cô vẫn đẹp_đâu cần dùng son phấn

đâu cần dùng những đường mật dối gian"

LỜI HỨA!_(Tặng Hậu Đậu)

Anh hứa rồi có phải thế không em???

trời trong xanh và một ngày nắng đẹp

bờ biển dài sẽ là nơi ghi chép

đôi chân trần anh dạo bước bên em



Nhắm mắt vào và thử tưởng tượng xem

anh vụng về vẽ trái tim trên cát

sợ cát đau anh nâng niu từng hạt

sóng giận hờn bỗng ồ ạt cuốn trôi



Đôi mắt buồn em chìm đắm xa xôi

nhìn trời xanh và nhìn ra biển lớn

đôi cánh hải âu bỗng ùa về bất chợt

báo bão về_sóng từng đợt cuộn dâng



Ôi! trong lòng sao bỗng thấy bâng khuâng

khi con sóng đang vỗ về bờ cát

nhẹ nhàng

nhỏ nhoi

và ồ ạt

như nốt thăng trầm trong bản nhạc thân quen



Hương muối nồng làm khóe mắt mi hoen

và sóng lòng đang trào dâng man mác

biển vô tình vẫn ngân nga khúc nhạc

tiễn một người đã.... bước lạc qua tôi.

TỰA CÁNH BÈO TRÔI

Anh muốn vẽ tặng em

một dòng sông kí ức

Mơ hồ.... và........ hiện thực

như anh đã........ bên em



Em thử lục tìm xem

tháng ngày trong quá khứ

Anh và em tư lự

lặng lẽ bước bên nhau



Đâu kẻ trước kẻ sau,

sao vẫn như xa cách?

Tại sao không liền mạch

như con nước êm trôi?



Anh mơ ước xa xôi

tìm loài hoa muống dại

Để cài lên tóc mái

như cổ tích em ơi!



Nhưng chợt thấy đơn côi

khi cánh bèo lặng lẽ

đang cận kề ngã rẽ

nhưng chẳng thể xuôi đâu.



Bèo đứng được bao lâu?

khi nước về ồ ạt

Một dòng buồn tan nát

một dòng đã cuốn trôi



Liệu dòng nước của tôi?

chảy trôi nơi bình lặng

soi mình trong bóng nắng

có cuốn được bèo trôi?



Oằn mình đón mưa rơi

dòng sông đầy thêm nước

Tràn bờ,nhưng có được

đón một cánh bèo trôi?

MỘT BUỔI SỚM MÙA ĐÔNG

Một buổi sớm mùa đông

hương hoa hồng trong vắt

thoảng qua rồi.......im bặt

như một thoáng hư không.



Một buổi sớm mùa đông

sương hồng rơi lã chã

giọt sương nào hối hả?

tắm lạnh cả lòng tôi.



Một buổi sớm đơn côi

không có ai bên cạnh

bỗng thấy lòng se lạnh

như một sớm mùa đông.



Nhóm lên ngọn lửa hồng

sưởi đôi tay giá lạnh

nối liền cho khoảng cách

liền mạch những trái tim



Thoáng một phút lặng im

tìm về miền quá khứ

rồi lòng như đếm thử

bao buổi sớm mùa đông.......?



Một buổi sớm trống không

rồi một ngày cô quạnh

thêm một ngày hờn trách

lại một buổi đơn côi.........



Tất cả chỉ thế thôi

tất cả như vô vọng

chẳng thể nào sưởi nóng

một buổi sớm mùa đông.

NHỚ!

Tôi vô tình tránh ánh mắt ngây thơ

tránh cái nhìn dại khờ thuở ấy

để giờ đây nỗi nhớ nhung sống dậy

mong được về tìm ánh mắt xa xưa



Nhớ đôi chân thon dưới rặng dừa xanh ngát

nhớ thưở học trò tắm mát sông quê

nhớ buổi hoàng hôn dưới trườn đê tung tẩy

nhớ buổi trưa hè rượt đuổi những đám mây



Nhớ nụ cười làm tôi đã ngất ngây

nhớ nước da ngăm,nhớ tóc vàng cháy nắng

nhớ phút bên nhau run run và bình lặng

nhớ ngày đầu trao tặng.....cái nắm tay



Nhớ những buổi chiều bước trên đám cỏ may

ta trao nhau ....cái nắm tay thật khẽ

cái khoác vai,và.....cái ôm nhè nhẹ

tình yêu đầu chỉ nhỏ bé thế thôi



Chiều nay buồn ngắm vạt nắng đơn côi

nhớ quê hương,để rồi nhung nhớ.........

nhớ tuổi thơ,nhớ một thời......dang giở

nhớ một chiều.....nhớ một.......thưở ấu thơ

NỬA NGÀY

Mới cách mặt nửa ngày

nhưng lòng sao thấy nhớ

nụ cười và hơi thở

của một kẻ không quen

................
Nửa ngày đã trôi xa

nửa ngày sao vội vã?

còn nửa ngày hối hả

đang chờ đợi qua mau



Còn nửa những ngày sau

có gặp nhau không nhỉ?

nửa ngày buồn suy nghĩ

nửa ngày ngắm đơn côi



Cũng chỉ nửa ngày thôi

chỉ nửa ngày xa cách

dành nửa ngày thầm trách

tại sao lại chia xa?



Chỉ đếm nửa trôi qua

chẳng bao giờ đếm một

để tìm nửa ngày tốt

để tìm nửa đơn côi.

GIỌT NẮNG

Từng giọt nắng đơn côi

rớt xuống thềm khe khẽ

cơn gió chiều lay nhẹ

nghe như bước chân ai



Giọt nắng của sớm mai

nồng làn và say đắm

làm lòng như muốn tắm

dưới giọt nắng đơn côi



Sao chẳng thể sánh đôi?

bước trên hành lang vắng

những bước chân trầm lặng

đi về phía xa xăm



Đi hết những tháng năm

quãng thời gian nhỏ bé

xóa tháng ngày cô lẻ

để ta bớt đơn côi



Hạnh phúc chỉ thế thôi

nhỏ nhoi và bình lặng

nhưng lòng sao trống vắng

khi giọt nắng xa tôi?

NHỚ ĐÔNG!

Bàn tay anh đang nắm chặt hư không

để tìm lại những ngày đông giá lạnh

để tìm lại những lần ta lảng tránh

ánh mắt nồng nàn như không thể cách xa



Đông lạnh lùng băng giá đã đi qua

bàn tay em đâu còn cần sưởi ấm

đôi chân anh trên đường đời chầm chậm

đang âm thầm lạc bước chốn cô đơn



Xuân đã về sao anh thấy lạnh hơn?

lồng ngực trái đang từng cơn quặn thắt

giữa mùa xuân nghe tiếng lòng im bặt

khi gió chiều về nhặt cánh hoa rơi



Cánh hoa đào đợi gió đến lả lơi

rung rinh cánh để đáp lời ong bướm

nhành mai vàng khoe sắc hương thắm đượm

cũng nhẹ nhàng chào đón nắng đơn côi



Cả nhân gian mọi thứ đã có đôi

mùa xuân đến chỉ còn tôi cô độc

trái tim tôi như nhành cây khô khốc

đến bao giờ mới nảy lộc xuân ơi!





NGƯỜI MẤT TRÍ

Rớt xuống thềm nhành hoa trắng tinh khôi

một ngày cuối xuân trong ráng chiều Hà Nội

khắp phố phường từng dòng người bước vội

lặng bên thềm nhành hoa trắng đơn côi.



Em và tôi

lặng lẽ bước đi trong ánh hoàng hôn tím

cơn gió chiều ngọt lịm

thoảng qua.



Em nhẹ nhàng bước trên những thềm hoa

áo trắng tinh khôi làm nhạt nhòa mắt phố

đôi chân thon trong bóng chiều loang lổ

ngất ngây



Em vẫn ở đây

vẫn làn tóc mây thả vào trong làn gió

vẫn bờ môi mọng đỏ

vẫn ánh mắt ngây thơ.



Tôi là ai?_sao như kẻ dại khờ

tôi là ai?_sao ngu ngơ đến vậy

tôi là ai?_sau những điều trông thấy

tôi là ai?



Khi linh hồn đã gửi trọn mắt nai

tôi là ai?_sao như người mất trí

em là ai trong chiều nay em nhỉ?

em là ai?cả tôi nữa là ai?

EM TÔI!

Em tôi ơi! sao đứng giữa cuộc đời

em gục ngã như bao người tuyệt vọng

giọt lệ đời giờ đây em hâm nóng

tảng băng tàn phủ kín trái tim hoang



Em bỗng thấy bàng hoàng

khi cuộc chơi kết thúc

trái tim em ngủ gục

trong những nỗi đau thương



Đời tăm tối liệu em nhận ra đường

đi về phía mà nơi anh đang đứng

về bên anh để nỗi đau thường trực

xua tan



Khi màn đêm đã đóng cửa buông màn

em lặng lẽ đắm chìm trong vô vọng

cánh cửa cuộc đời mở ra hay sẽ đóng?

hỡi em!



Đời con gái chỉ như những con tem

còn giá trị nếu như chưa in dấu

em giờ đây như thuyền xa bến đậu

đi đâu?

về đâu?



Liệu thuyền em chìm dưới đáy biển sâu

hay trào dâng ở nơi đầu ngọn sóng?

đắm chìm trong vô vọng?

hay những chốn thanh cao?



Rồi mai đây cuộc sống sẽ ra sao?

dũng cảm vượt qua hay đi vào bóng tối?

con đường xưa liệu em còn nhớ tới

không em?

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

PHÍA SAU KHUNG CỬA SỔ

Bản tình ca
vọng ra từ ngôi nhà cuối phố
phía sau khung cửa sổ
đôi tay thon mềm đang lả lướt thong dong.

Ta cúi nhặt tiếng lòng
vừa rớt rơi khi hoàng hôn khuất bóng
trên con đường
chỉ còn đọng tiếng đêm.

Bỗng ngẩn ngơ nghe xác lá bên thềm
đang chuyển mình khe khẽ
hơi thở ai nhè nhẹ?
làm ấm khoảng không gian.

Trên cao kia khung cửa sổ vén màn
người con gái bước ra từ cổ tích
cả không gian tĩnh mịch
bỗng sáng bừng như những ánh sao đêm.

Đêm!....lại đêm!.....
vẫn lặng lẽ bên thềm
ta nhặt nhạnh bản tình ca rơi rớt
nhưng sao mấy đêm rồi bất chợt
lặng im?

Ta mải miết kiếm tìm
bản tình ca trên con đường hoang vắng
đêm nay ta chết lặng
khi khung cửa sổ vén màn,....
.......... làn khói trắng bay bay.