CÁNH CỬA CUỘC ĐỜI
_AWA_
Tuổi thanh xuân ngủ quên trong chăn gối
Khép cửa cuộc đời em bước giữa rừng hoa
Ngát hương nồng điểm tô sớm tối
Ngây ngất lòng ong bướm thoảng qua
Em ! Người con gái chẳng bình yên
Đôi mắt nhung đen, gương mặt hiền sắc lạnh
Anh , kẻ đa mang đã đôi lần lảng tránh
Ánh mắt nhung huyền, lấp lánh đong đưa
Vội quay đi giấu những dòng cảm xúc
Thình thịch tim rung,huyết quản dư thừa
Chân sỏi đá sao giờ đây muốn gục?
Như mảnh đất khô cằn,như nắng hạn gặp mưa
Đôi môi thơm quyện vào nhau vội vã
Ta với ta những tên trộm chẳng vừa…
Tay tham lam thỏa sức vơ cho đã
Chặt bao mềm vội vã tót song thưa
Đời ưu ái người gọi em kho báu
Hút mắt thèm bao kẻ trộm liếc ngang
Then không khóa,trộm ra vào nương náu
Chợt giật mình khi kho báu tan hoang
Thuyền xa khơi rồi cũng tìm bến đỗ
Em chênh vênh lưu lạc giữa dòng đời
Tà áo trắng giờ loang màu vết ố
Em bóc trần,gột rửa, hong phơi
Chốt chặt cửa vùi sâu quá khứ ?
Cửa cuộc đời liệu có thể mở ra ?
Chùm chìa khóa trong tay em nắm giữ
Thoát ra ngoài? Hay mãi kiếp bán hoa ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét