Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013


NGOẠI TÌNH

_AWA_

Thu vàng chín mọng trong trời mộng
Lọt qua tay rớt đến bến mơ màng
Hương đưa phảng phất trong trời rộng
Tóc xõa, vai mềm đón thu sang

Trời hoang mang
Khi nắng vàng may áo
Anh hoang mang
Khi nỗi nhớ dịu dàng
Trong đêm vắng bỗng nhẹ nhàng… thay áo
Khoác lên mình màu nỗi nhớ mênh mang.

Chiều nay ai ngang qua lối nhỏ
Tóc hương đưa, đánh rớt nửa nụ cười
Lời làm quen thẹn thùng còn bỏ ngỏ
Gót ngọc ngà bước chạm tuổi đôi mươi

Trái tim tôi gọi em: Cô thôn nữ
Tuổi đôi mươi nhưng chưa biết điệu đà
Chẳng phấn son những cũng làm nghiêng ngả…
Nắng thu vàng vội vã… nấp sau mây

Em bước qua rồi, nhưng bóng dáng vẫn còn đây
Làn tóc mây trải dài trong nỗi nhớ
Nín lặng hư không để trái tim ngừng thở
Lồng ngực căng tràn với nỗi nhớ… miên man

Cạn đêm dài ta giật mình tỉnh giấc
Dang đôi tay ôm tấm áo điệu đà
Giấc mơ đêm qua sẽ chỉ là tiếng nấc
Khi bị bóc trần bởi tấm áo… kiêu sa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét