Bản tình ca
vọng ra từ ngôi nhà cuối phố
phía sau khung cửa sổ
đôi tay thon mềm đang lả lướt thong dong.
Ta cúi nhặt tiếng lòng
vừa rớt rơi khi hoàng hôn khuất bóng
trên con đường
chỉ còn đọng tiếng đêm.
Bỗng ngẩn ngơ nghe xác lá bên thềm
đang chuyển mình khe khẽ
hơi thở ai nhè nhẹ?
làm ấm khoảng không gian.
Trên cao kia khung cửa sổ vén màn
người con gái bước ra từ cổ tích
cả không gian tĩnh mịch
bỗng sáng bừng như những ánh sao đêm.
Đêm!....lại đêm!.....
vẫn lặng lẽ bên thềm
ta nhặt nhạnh bản tình ca rơi rớt
nhưng sao mấy đêm rồi bất chợt
lặng im?
Ta mải miết kiếm tìm
bản tình ca trên con đường hoang vắng
đêm nay ta chết lặng
khi khung cửa sổ vén màn,....
.......... làn khói trắng bay bay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét