Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011

NHỚ TRƯỜNG

Thoáng lặng buồn khi ngồi đếm thời gian

Mình xa trường đã bao lâu rồi nhỉ?

Môt,..hai...,ba... hay bốn mùa phượng vĩ

Màu phượng buồn như 2 tiếng "chia ly"



Bạn bè ơi!từ ngày chúng ta đi

xa trường lớp,xa thầy cô,bàn ghế

hòa mình vào trong dòng đời"dâu bể"

có ai về để thăm lại trường xưa??????



Những tháng ngày dù là nắng hay mưa

ta vẫn đến cùng say xưa nghe giảng

nhưng đâu đây tôi vẫn nghe láng máng

"chép bài đi ! tí cho khói điện biên"


Giờ ra chơi tụ tập dưới mái hiên

đám con trai chia nhau từng hơi thuốc

đám con gái thì vô tư cá cược

"chàng trai nào rồi sẽ được leo cây"


Tuổi 15,16 tóc mây

nhưng kũng đã biết rụt rè,e thẹn

khi cơn gió chạm môi em bẽn lẽn

má ửng hồng như những trái "dâu tây"



Nụ cười nào khiến bao kẻ ngất ngây

hàm răng ngọc khiến bao người điên dại

đôi mắt huyền nhung trong nắng chiều vương vãi

hớp mất hồn kủa bao kẻ con trai



Tình yêu đầu như những giọt sương mai

óng ánh,lung linh khi bình minh buổi sớm

tinh khiết,thơm tho như chồi non mơn mởn

nhưng chợt vỡ òa khi cơn gió thoảng qua



Có thể nào khi lạc giữa rừng hoa

tôi chợt thấy......một mùi hương quen thuộc

một mùi hương mà biết bao năm trước

đã vô tình phảng phất qua tôi



Mùi hương nào của vị ngọt đôi môi

của đôi mắt huyền nhung,của hàm răng trắng ngọc

của hương bưởi toát ra từ mái tóc

của HƯƠNG THẦM khi đang thưở học sinh

1 nhận xét:

  1. đọc bài này nhớ ngày xưa mình toàn gội đầu bằng bồ kết! ở mình hổng có lá bưởi! hihi!
    của HƯƠNG THẦM khi thuở học sinh! hic!
    một chữ nghiện!

    Trả lờiXóa