Em tôi ơi! sao đứng giữa cuộc đời
em gục ngã như bao người tuyệt vọng
giọt lệ đời giờ đây em hâm nóng
tảng băng tàn phủ kín trái tim hoang
Em bỗng thấy bàng hoàng
khi cuộc chơi kết thúc
trái tim em ngủ gục
trong những nỗi đau thương
Đời tăm tối liệu em nhận ra đường
đi về phía mà nơi anh đang đứng
về bên anh để nỗi đau thường trực
xua tan
Khi màn đêm đã đóng cửa buông màn
em lặng lẽ đắm chìm trong vô vọng
cánh cửa cuộc đời mở ra hay sẽ đóng?
hỡi em!
Đời con gái chỉ như những con tem
còn giá trị nếu như chưa in dấu
em giờ đây như thuyền xa bến đậu
đi đâu?
về đâu?
Liệu thuyền em chìm dưới đáy biển sâu
hay trào dâng ở nơi đầu ngọn sóng?
đắm chìm trong vô vọng?
hay những chốn thanh cao?
Rồi mai đây cuộc sống sẽ ra sao?
dũng cảm vượt qua hay đi vào bóng tối?
con đường xưa liệu em còn nhớ tới
không em?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét