Một buổi sớm mùa đông
hương hoa hồng trong vắt
thoảng qua rồi.......im bặt
như một thoáng hư không.
Một buổi sớm mùa đông
sương hồng rơi lã chã
giọt sương nào hối hả?
tắm lạnh cả lòng tôi.
Một buổi sớm đơn côi
không có ai bên cạnh
bỗng thấy lòng se lạnh
như một sớm mùa đông.
Nhóm lên ngọn lửa hồng
sưởi đôi tay giá lạnh
nối liền cho khoảng cách
liền mạch những trái tim
Thoáng một phút lặng im
tìm về miền quá khứ
rồi lòng như đếm thử
bao buổi sớm mùa đông.......?
Một buổi sớm trống không
rồi một ngày cô quạnh
thêm một ngày hờn trách
lại một buổi đơn côi.........
Tất cả chỉ thế thôi
tất cả như vô vọng
chẳng thể nào sưởi nóng
một buổi sớm mùa đông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét