Rớt xuống thềm nhành hoa trắng tinh khôi
một ngày cuối xuân trong ráng chiều Hà Nội
khắp phố phường từng dòng người bước vội
lặng bên thềm nhành hoa trắng đơn côi.
Em và tôi
lặng lẽ bước đi trong ánh hoàng hôn tím
cơn gió chiều ngọt lịm
thoảng qua.
Em nhẹ nhàng bước trên những thềm hoa
áo trắng tinh khôi làm nhạt nhòa mắt phố
đôi chân thon trong bóng chiều loang lổ
ngất ngây
Em vẫn ở đây
vẫn làn tóc mây thả vào trong làn gió
vẫn bờ môi mọng đỏ
vẫn ánh mắt ngây thơ.
Tôi là ai?_sao như kẻ dại khờ
tôi là ai?_sao ngu ngơ đến vậy
tôi là ai?_sau những điều trông thấy
tôi là ai?
Khi linh hồn đã gửi trọn mắt nai
tôi là ai?_sao như người mất trí
em là ai trong chiều nay em nhỉ?
em là ai?cả tôi nữa là ai?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét